4 tháng 2, 2010

12 con giáp

Thơ giải trí
Xuân đem con giáp vịnh chơi
Đếm lui đếm tới đúng mười hai con
Vẫy đuôi Chó chạy lon ton
Cơm thừa canh cặn vẫn tròn nghĩa trung
Gà què bươi bới lung tung
Sá chi dơ bẩn ngoài đồng trong nương
Thân Trâu nghĩ thật đáng thương
Quanh năm vất vả chẳng lường thiệt hơn
Đủng đa đủng đỉnh Dê xồm
Đánh hơi thành thạo chiều hôm dẫn đường
Heo nọc đời mới lên hương
Ăn chơi trụy lạc xem thường áo chăn
Chui rúc như Chuột ai bằng
Ngày đêm đục khoét từ trong ra ngoài
Ruột Ngựa than ngắn thở dài
Kéo xe cực khổ chẳng hoài tháng năm
Buồn vui Khỉ đột nhăn răng
Lanh chanh bắt chước nhố nhăn trò hề
Rắn kia nọc độc gớm ghê
Chẳng đi, chẳng đứng bò lê suốt ngày
Rồng đâu lẫn trốn trên mây
Chuyện xưa tích cũ đặt bày đó thôi
Mèo nằm, mèo đứng, mèo ngồi
Mèo hoang xó bếp, mèo tôi, mèo bà
Ngày xưa Cọp chết để da
Bây giờ cọp sống mấy cha đồn lầm
Can chi vịnh đại chơi xuân
Dăm câu lục bát, đôi vần mua vui.
Đồ Bành

Thơ xướng họa

Liên hoàn thủ vỉ ngâm

1. Tự Thán
Bài 1 - Huyền Hạc
Sóng gió thuyền đơn chẳng thấy bờ
Khóc cười nửa kiếp chuyện vu vơ
Thị phi miệng tục tai đà điếc
Chơn giả đời nay mắt đã lờ
Hỉnh mũi chán chê danh với lợi
Đẹp lòng bàn luận rượu cùng thơ
Khêu đèn sách cũ ngâm nga đọc
Đếm xỉa làm chi chuyện tỏ mờ.

Bài 2 - Miên Như.
Đếm xỉa làm chi chuyện tỏ mờ
Thang dong tiêu sái hát vu vơ
Kinh luân dắt túi còn chăng chớ,
Binh giáp vắt vai cứ lập lờ!
Sách cũ gáy sờn rơi lả tả
Đèn riêng bấc lụn thấy lơ mơ
Đào Ông gương cũ soi thêm rõ
Càng thấy lao xao cái bến bờ.

2. Đợi chờ
Bài xướng của Thạch Trung

Cõi thế trăm năm một ván cờ
Gối trang tỉnh giấc bạn cùng thơ
Ngựa xe biếng ngó tâm thuần khiết
Sách vở nhuần xem tánh phát sơ
Nước biếc lung linh in bóng núi
Trăng vàng đủng đỉnh vuốt cung tơ
Tri âm xướng họa vui rừng trúc
Lý Đỗ phương xa mõi mắt chờ.

Nhớ quên
Bài hoạ của Miên Như
Nửa nhớ, nửa quên, nửa ván cờ
Nắng mưa, siêng nhác mấy vần thơ
Tâm giao đối ẩm say còn tỉnh
Dị mộng đồng sàng cận hóa sơ
Khi khóc thế nhân tình tựa bấc
Lúc cười tri kỷ nghĩa như tơ
Ông Sào, Ông Hứa hay Ông Thuấn?
Đáng nhớ, đáng quên, đáng đợi chờ.

3. Nguyệt ẩm
Bài xướng của Trần Phan

Rằm giêng lành lạnh gió hây hây
Uống với trăng xuân chén rượu gầy
Thơ phú nghẹn ngào dăm tiếng nấc
Văn chương lảo đảo mấy vần say
Loanh quanh cơm áo duyên còn nợ
Lẩn quẩn gạo tiền phận mới vay
Một thuở tao phùng đâu vắng tá
Nhớ người năm cũ bóng trăng lay…
(Nguyên tiêu, Canh Dần)

Dưới trăng
Bài họa của Miên Như

Bên hiên người ngọc má hây hây
Mảnh khảnh bờ vai soi dáng gầy
Lữ khách thương trăng mơ bóng ngọc
Giang hồ gặp bạn ngất men say
Nợ duyên năm cũ dầu chưa trả
Tình nghĩa bây giờ vẫn phải vay
Cho đến bao giờ em hiểu được
Hồn ta ngây dại bởi em lay…