9 tháng 3, 2017

Tím biển

Tìm biển
Trên cao nguyên
Ta thường đi tìm biển
Để mỏi mòn bao ngày tháng nhớ nhung
Sáng thức dậy cửa sổ vội mở tung
Từ phía biển
Một ánh hồng rạng rỡ.
Ôi bao la! Biển mãi cứ đợi chờ
Sao ta cứ bơ vơ trong chiều nắng
Tìm kiếm mãi nơi núi rừng hoang vắng
Gặp suối hồ mà cứ ngỡ  biển xanh!
Biển yêu ơi! Lòng ta nhớ lắm
Ta nhớ lắm, Ta nhớ lắm biển ơi!
Tiếng rì rào
Ầm vang không nghỉ ngơi
Bao con sóng lăn dài trên cát trắng
Biển xanh thắm bao la phơi trong nắng
Mà ta tìm
Tìm mãi ở Cao nguyên
Sóng biển dâng gầm thét chẳng muộn phiền
Lòng mãi nhớ yêu thương và mong đợi.
Biển yêu ơi!
Ta xa nàng vời vợi
Bao năm dài đằng đẵng một biển thơ
Chưa được thỏa lòng ta ước, ta mơ.
Mong,
Mong lắm ngày về vui với biển;
Vui với biển ngày về sẽ triền miên,
Gió, Cát hân hoan cho ta gởi tầm lòng
Tâm sự rì rào muôn đời trên sóng
Biển vui cười
Ta chân bước tung tăng.
Biển yêu ơi!
Nhớ nàng ta thường ngắm
Trên mây hồng sáng sớm của phương đông
Nhưng ngắm mãi
Và chỉ thấy mênh mông
Chút cảm nhận bóng nàng trên mây sớm.
Trên mây sớm,
Tìm nàng trên mây sớm
Mãi tìm nàng mà nàng nhớ ta chăng?
                                           Miên Như


5 tháng 4, 2012

L ạ i s a y

Ta chướng nghiệp nên chi say nhân thế
Lại lang thang phá hỏng cuộc ngu ngơ
Vùng biển lớn hay nương dâu tơi tả
Cớ can chi luận chuyện giữa mơ hồ
Chiều bóng đỗ lòng ta càng quạnh vắng
Một ly cười rồi lại một ly nghiêng
Nâng một chén sầu dâng thêm mấy khúc
Khối u tình vương giữa khói mây đen
Cái con mắt khóe dài khô nứt nẻ
Sao vẫn còn vị mặn giữa đêm khuya
Ngày theo tháng trôi dài nơi quán vắng
Ở phương nao ai còn tỉnh ai say?
Ta với bạn như nhiên trong mộng ảo
Hay mê man nơi con sóng dập dềnh
Tình cũng có lúc hòa theo mưa nắng
Mà hồn hoang lạnh giá tự bao giờ
Bước xiêu vẹo tìm về nơi núi cũ
Không khóc cười lặng lẽ giữa đường trăng
Vành khăn cũ quấn hoài trên mái tóc
Đã phai màu bạc thếch với thời gian.
Miên Như
30/3/2012

13 tháng 3, 2010

Lãng đãng trên dòng Hương

Bạn ơi!
Xin nâng cạn chén này,
Ta bất chợt thấy hồn mình say đắm;
Say cảnh sắc Hương giang chiều nhạt nắng,
Dáng ai kia, nhè nhẹ gót sen hồng.
Bao nhiêu tình hòa quện giữa núi sông,
Thêm chén nữa, cho lòng thêm thư thái;
Hương bưởi thơm, tiệc âm thanh vang mãi,
Nét ngọc ngà, tri ngộ, thoáng hư không.
Thôn Vỹ chừ, huyền ảo ánh trăng trong,
Sông huyễn hoặc, khách du lòng chất ngất;
Tiếc nhớ mãi chuyện tình xưa lẫn khuất,
Giữa chiều thu, chừng nhẹ khói sương tan.
Ơ! Ai kia lòng trãi giữa mênh mang,
Cho ký ức tỏa lan nền lụa gấm;
Tiếng vỗ mạn triều dâng vòng tay ấm,
Chốn mù khơi tình sử mãi lặng thinh!
*
Nụ cười em rạng rỡ nét tươi xinh,
Ta chỉ biết, trong ta em chung thủy;
Với tình em ta không cần hoa mỹ:
Em sang sông hay em chưa sang sông!
Giờ không em, bao kỷ niệm mênh mông,
Như vằng vặc ánh trăng rằm đỉnh Ngự;
Mái chèo khua, ru mối tình cô lữ,
Bạn, ta, say đêm hát giữa dòng Hương./.
Huế, 12/04/06

Miên Như