13 tháng 3, 2010

Lãng đãng trên dòng Hương

Bạn ơi!
Xin nâng cạn chén này,
Ta bất chợt thấy hồn mình say đắm;
Say cảnh sắc Hương giang chiều nhạt nắng,
Dáng ai kia, nhè nhẹ gót sen hồng.
Bao nhiêu tình hòa quện giữa núi sông,
Thêm chén nữa, cho lòng thêm thư thái;
Hương bưởi thơm, tiệc âm thanh vang mãi,
Nét ngọc ngà, tri ngộ, thoáng hư không.
Thôn Vỹ chừ, huyền ảo ánh trăng trong,
Sông huyễn hoặc, khách du lòng chất ngất;
Tiếc nhớ mãi chuyện tình xưa lẫn khuất,
Giữa chiều thu, chừng nhẹ khói sương tan.
Ơ! Ai kia lòng trãi giữa mênh mang,
Cho ký ức tỏa lan nền lụa gấm;
Tiếng vỗ mạn triều dâng vòng tay ấm,
Chốn mù khơi tình sử mãi lặng thinh!
*
Nụ cười em rạng rỡ nét tươi xinh,
Ta chỉ biết, trong ta em chung thủy;
Với tình em ta không cần hoa mỹ:
Em sang sông hay em chưa sang sông!
Giờ không em, bao kỷ niệm mênh mông,
Như vằng vặc ánh trăng rằm đỉnh Ngự;
Mái chèo khua, ru mối tình cô lữ,
Bạn, ta, say đêm hát giữa dòng Hương./.
Huế, 12/04/06

Miên Như